Mùa hè ngoài khung cửa

24.3.08

Tiếng khóc kéo dài suốt cả đêm
khi mặt trời thức dậy
những giọt mưa lấp lánh
trước khi kịp bay hơi
Tôi không lau cửa kính
tôi biết bầu trời màu xanh
và những cây ngoài kia, đang đua nhau khoe tóc
khua những chiếc phách
vờ như là những côn trùng phá hại khổng lồ

Tất cả xa cách thế
Chúng ta từng yếu đuối như những con ve sầu buổi sớm
với đôi cánh ẩm ướt
những chiếc lá dầy, chúng ta còn trẻ
không biết điều gì và cũng không muốn biết
chỉ biết rằng những giấc mơ sẽ trôi đi
và đưa chúng ta tới ban ngày
Những đám mây có thể bước đi trong gió
mặt nước hồ gom góp ánh sáng
thành một chiếc gương lấp lánh

Chúng ta nhìn vào những chiếc lá xanh, xanh
Tôi vẫn không muốn biết
Tôi chưa lau cửa kính
Những ngọn sóng
màu xanh xám mùa hè chồm lên rồi hạ xuống,
mái chèo khua đập,
con cá chia tách dòng nước bạc,
tiếng cười của một bộ đồ tắm màu đỏ nhạt dần

Tất cả xa cách thế
mùa hè vẫn còn vương
tiếng khóc mới ngưng.


Cố Thành

Summer Outside the Pane

the crying lasted long through the night
when the sun rose
the raindrops glittered
before steaming away
I didn't wipe the glass
I knew that the sky was blue
and the trees were out there, comparing their hair
clacking their castanets
pretending to be huge predatory insects

it all is so distant

once we were weak as morning cicadas
with wet wings
the leaves were thick, we were young
knowing nothing, not wanting to know
knowing only that dreams could drift
and lead us to the day
clouds could walk in the wind
lakewater could gather light
into a glinting mirror
we looked at the green green leaves
I still don't want to know
haven't wiped the glass
ink-green waves of summer rise and fall
oars knock
fish split the shining current
a red-swimsuit laughter keeps fading

it all is so distant
that summer still lingers
the crying has stopped

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger