6.3.08
của đóa mộc lan u tối nơi bụng em
Không ai hiểu em đã nghiền nát
con chim nhỏ tình yêu giữa hàm răng sắc.
Một ngàn chú ngựa Ba Tư bé nhỏ ngủ yên
trong ánh trăng bát ngát nơi vầng trán em,
Đã bốn đêm rồi anh ôm chặt
hông em, kẻ thù mưa tuyết.
Giữa thạch cao và hoa nhài,
ánh nhìn em là cành cây yếu ớt đâm chồi.
Trên lồng ngực mình, anh muốn trao em
những chữ ngà nói lời mãi mãi.
Mãi mãi, mãi mãi: là khu vườn nơi anh đau đớn
thân thể em, rời xa anh, mãi mãi,
máu của em chảy dòng trong miệng anh
không ánh sáng, còn cho anh cái chết
Gacela of Unexpected Love
No one understood the perfume
of the shadow magnolia of your belly.
No one knew you crushed completely
a human bird of love between your teeth.
There slept a thousand little persian horses
in the moonlight plaza of your forehead,
while, for four nights, I embraced there
your waist, the enemy of snowfall.
Between the plaster and the jasmines,
your gaze was a pale branch, seeding.
I tried to give you, in my breastbone,
the ivory letters that say ever.
Ever, ever: garden of my torture,
your body, flies from me forever,
the blood of your veins is in my mouth now,
already light-free for my death.
Garcia Lorca
Picture by Meluseena