Tiếng cười của em

26.12.07

Nếu em muốn,
hãy lấy của anh bánh mỳ,
hãy lấy của anh không khí,
nhưng đừng lấy của anh
tiếng em cười

Đừng lấy của anh nụ hồng,
nụ hoa nhọn hoắt mà em ngắt,
dòng nước bất chợt
bùng lên trong niềm vui sướng của em.
ngọn sóng bạc bất chợt
sinh ra ở trong em

Cuộc tranh đấu của anh nặng nhọc
và anh trở lại
với đôi mắt lắm lúc mệt mỏi
vì phải nhìn thấy những vùng đất không đổi,
nhưng khi tiếng cười của em cất lên
nó vươn tới bầu trời tìm kiếm anh
và nó mở ra cho anh tất cả
những cánh cửa cuộc đời

Em yêu ơi, trong những giờ khắc đen tối nhất,
tiếng cười của em
mở ra, như thể bất chợt
em nhìn thấy máu anh vương vãi
trên những viên đá bên đường,
cất lên, bởi tiếng cười của em
sẽ như đặt trong tay anh
một thanh gươm tươi mới

Đứng cạnh biển trong mùa thu,
tiếng cười của em làm trỗi dậy
thác nước sủi bọt,
và trong mùa xuân, em yêu,
anh muốn tiếng cười của em
giống như đóa hoa anh vẫn chờ đợi,
đóa hoa xanh biếc, đóa hồng
của tổ quốc anh vang vọng

Em cứ cười vào ban đêm,
vào ban ngày, cười với vầng trăng,
cười những con đường ngoằn nghoèo xiêu vẹo
trên hòn đảo nơi mình sống,
cười anh chàng ngố vụng về này, kẻ chỉ biết yêu em,
nhưng lúc anh mở mắt ra
lúc anh khép mắt lại,
trong mỗi nhịp chân anh đi,
trong mỗi bước anh quay trở lại,
hãy cứ lấy đi của anh
bánh mỳ và không khí,
ánh sáng và mùa xuân,
nhưng đừng bao giờ lấy đi
tiếng cười của em,
vì rằng khi đó,
anh sẽ chết.

Your Laughter

Take the bread from me, if you want
take the air from me, but
do not take from me your laughter

Do not take away the rose,
the lanceflower that you pluck,
the water that suddenly
bursts forth in your joy,
the sudden wave
of silver born in you.
My struggle is harsh and I come back
with eyes tired
at times from having seen
the unchanging earth,
but when your laughter enters
it rises to the sky seeking me
and it opens for me all
the doors of life.
My love, in the darkest
hour your laughter
opens, as if suddenly
you see my blood staining
the stones of the street,
laugh, because your laughter
will be for my hands
like a fresh sword.
Next to the sea in the autumn,
your laughter must raise
its foamy cascade,
and in the spring, love,
I want your laughter like
the flower I was waiting for,
the blue flower, the rose
of my echoing country.
Laugh at the night,
at the day, at the moon,
laugh at the twisted
streets of the island,
laugh at this clumsy
boy who loves you,
but when I open
my eyes and close them,
when my steps go,
when my steps return,
deny me bread, air,
light, spring,
but never your laughter
for I would die.

Pablo Neruda

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger