12.12.07
Khi anh chết, anh muốn tay em đặt trên mắt anh:
Anh muốn ánh sáng và lúa mì từ đôi bàn tay em yêu dấu
Để sự tươi mát của chúng ở trên anh lần nữa:
Anh muốn cảm thấy sự mềm mại đã làm thay đổi số phận anh.
Anh muốn em sống trong khi anh đợi em, anh ngủ.
Anh muốn tai em sẽ vẫn nghe tiếng gió,
Anh muốn em sẽ ngửi mùi thơm của biển- cái mùi chúng ta từng yêu đến thế.
Và sẽ tiếp tục đi dạo trên cát như chúng ta vẫn từng đi.
Anh muốn những gì anh yêu sẽ tiếp tục sống,
Và em, người anh yêu và hát ngợi ca nhiều hơn bất cứ điều gì khác
Anh muốn em tiếp tục sống tươi trẻ, tràn đầy:
Và em sẽ có được tất cả những gì tình anh mong em có,
Và bóng tối của anh sẽ tiếp tục hành trình trong mái tóc của em,
Và tất cả mọi vật có thể hiểu được tại sao anh có bài hát của mình
Sonnet LXXXIX
When I die, I want your hands on my eyes:
I want the light and the wheat of your beloved hands
to pass their freshness over me once more:
I want to feel the softness that changed my destiny.
I want you to live while I wait for you, asleep.
I want your ears still to hear the wind, I want you
to sniff the sea's aroma that we loved together,
to continue to walk on the sand we walk on.
I want what I love to continue to live,
and you whom I love and sang above everything else
to continue to flourish, full-flowered:
so that you can reach everything my love directs you to,
so that my shadow can travel along in your hair,
so that everything can learn the reason for my song.
Pablo Neruda