Sonnet XCVI

23.12.07

Em yêu, nếu anh chết và em không chết-,
Em yêu, nếu anh chết và em không chết-,
Đừng khiến cho khổ đau được giành thêm khoảng trống
hơn những gì nó từng có khi mình sống.

Bụi trên đồng lúa, cát trên sa mạc,
thời gian, nước lang thang, gió ngập ngừng,
chúng thổi ta đi như những hạt giống phiêu du.
Và lẽ ra mình có thể gặp nhau quá muộn

Trên đồng cỏ này, chúng ta tìm thấy bản thân,
Ôi vô tận! chúng ta trao nó lại.
Nhưng em ơi, tình yêu mình không bao giờ hết:

nó không được sinh và cũng không thể chết
nó giống như một dòng sông dài,
chỉ có bờ và môi là thay đổi


Sonnet XCII

My love, if I die and you don't -,
My love, if I die and you don't -,
lets not give grief an even greater field.
No expanse is greater than where we live.

Dust in the wheat, sand in the deserts,
time, wandering water, the vague wind
swept us on like sailing seeds.
We might not have found one another in time.

This meadow where we find ourselves,
O little infinity! we give it back.
But Love, this love has not ended:
just as it never had a birth, it has
no death: it is like a long river,
only changing lands, and changing lips.

Pablo Neruda

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger