Bến bờ của vĩnh hằng

24.11.08

Trong hy vọng tận cùng tôi tìm kiếm nàng
Ở mọi góc trong phòng;
Nhưng tôi không tìm thấy.

Căn nhà tôi bé nhỏ
Và những gì từ đó ra đi sẽ không bao giờ trở lại.
Nhưng tòa nhà của người, Thượng đế ơi, là vô tận
Trong khi tìm nàng, tôi đến trước cửa Người.

Tôi đứng dưới vòm vàng của khung trời hoàng hôn
Và tôi ngước mắt mong nhìn thấy mặt Người.

Tôi đã đến bến bờ của vĩnh hằng, nơi không gì biến mất
Dẫu đó là hy vọng, niềm hạnh phúc,
hay bóng dáng một khuôn mặt nhìn thấy trong nước mắt.

Người hãy nhấn chìm cuộc đời trống rộng của tôi vào đại dương mênh mông đấy,
Hãy quẳng nó tới đáy cùng sâu nhất.
Nhưng hãy để cho tôi, chỉ một lần thôi, cảm thấy cái vuốt ve ngọt ngào đã mất
Trong vũ trụ đầy ắp, vô biên.


Brink of Eternity

In desperate hope I go and search for her
in all the corners of my room;
I find her not.

My house is small
and what once has gone from it can never be regained.

But infinite is thy mansion, my lord,
and seeking her I have to come to thy door.

I stand under the golden canopy of thine evening sky
and I lift my eager eyes to thy face.

I have come to the brink of eternity from which nothing can vanish
---no hope, no happiness, no vision of a face seen through tears.

Oh, dip my emptied life into that ocean,
plunge it into the deepest fullness.
Let me for once feel that lost sweet touch
in the allness of the universe.

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger