22.11.07
Đừng đi, em yêu của anh, xin đừng đi mà không hỏi anh
Anh đã ngắm em cả đêm, và giờ đây mắt anh trĩu xuống vì cơn ngủ
Nhưng anh sợ anh sẽ mất em khi anh ngủ
Đừng đi, em yêu của anh, xin đừng đi mà không hỏi anh
Anh sẽ thức dậy, sẽ với tay mình để được chạm vào em.
Anh sẽ hỏi bản thân mình: “Có phải mơ chăng?”
Giá như anh có thể buộc chân em vào tim anh, để níu thật chặt vào lồng ngực anh.
Đừng đi, em yêu của anh, xin đừng đi mà không hỏi anh.
Tagore
Source