Bài số XXVII tập "Cien sonetos de amor"

21.11.07

Thơ Neruda ngoài hình ảnh đẹp còn có ý tứ rất độc đáo nhưng không phải dễ nhận ra hay dễ dịch.

Bài số XXVII tập "Cien sonetos de amor"

Khỏa thân,
Em nguyên sơ
Như bàn tay em
Mềm mại, trần gian, thon gầy,
Hoàn hảo và trong suốt,
Như đường cong của mặt trăng,
Như lối quanh trong rừng táo

Khỏa thân,
Em thanh mảnh như hạt ngô mềm

Khỏa thân,
Em xanh biếc như đêm Cuba
Với những lọn tóc xoăn
Và những vì sao giấu trong mái tóc

Khỏa thân,
Em thênh thang màu hổ phách
Như mùa hạ tới giáo đường hoàng kim

Khỏa thân,
Em nhỏ nhoi như một ngón tay em
Uốn lượn, tinh tế, hồng hào, chờ đợi

Và khi ánh sáng đầu tiên được sinh ra
Em sẽ ra đi
Tới những thế giới ẩn sâu trong lòng đất.
Để rồi sau những đường hầm sâu thẳm
của áo quần và những việc vặt không tên
Ánh sáng em đã tự dập tắt mình
Tự làm nguội mình, tự lột trần mình
Và trở lại
Chỉ một bàn tay trần

Dịch từ đây

Pablo Neruda

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger