29.11.07
Federico Garcia Lorca
Trăng đang đến lò rèn
Hoa cam tùng nở vội
Cậu bé nhìn trăng, nhìn
Cậu bé nhìn thật kỹ
Trong không khí rung rinh
Trăng vươn đôi tay mình
Và mở cho cậu thấy
Bộ ngực bằng thiếc cứng
Khiêu tình và trong trắng
“Trăng, trăng, trăng, chạy đi!
Nếu người digan đến
Họ sẽ dùng tim nàng
Làm vòng cổ, nhẫn trắng”
“Để chị khiêu vũ, em!
Khi người digan đến
Sẽ thấy em trên đe
Đôi mắt sống động khép”
“Trăng, trăng, trăng, chạy đi!
Ngựa họ đang tới gần”
“Hãy để mặc chị, em!
Đừng dẫm lên chị nhé,
rất cứng và rất trắng!”
Kỵ sĩ đang tới gần
Trống rung trên đồng cỏ
Cậu bé trong lò rèn
Đôi mắt kia nhắm chặt
Xuyên qua rặng oliu
Những người digan tới,
Giấc mơ và đồ đồng
Đầu họ luôn ngẩng cao
Và mũ trùm kín mắt
Kìa, lũ cú đêm gọi
Tiếng gọi từ trên cây
Trăng đang leo lên trời
Cùng cậu bé trên tay
Lò rèn vang tiếng khóc
Và tiếng hét digan
Chỉ không khí chứng kiến
Chỉ không khí chứng kiến
Ballad of the Moon
translated by Will Kirkland
The moon came into the forge
in her bustle of flowering nard.
The little boy stares at her, stares.
The boy is staring hard.
In the shaken air
the moon moves her arms,
and shows lubricious and pure,
her breasts of hard tin.
Moon, moon, moon, run!
If the gypsies come,
they will use your heart
to make white necklaces and rings.
Let me dance, my little one.
When the gypsies come,
they'll find you on the anvil
with your lively eyes closed tight.
Moon, moon, moon, run!
I can feelheir horses come.
Let me be, my little one,
don't step on me, all starched and white!
Closer comes the the horseman,
drumming on the plain.
The boy is in the forge;
his eyes are closed.
Through the olive grove
come the gypsies, dream and bronze,
their heads held high,
their hooded eyes.
Oh, how the night owl calls,
calling, calling from its tree!
The moon is climbing through the sky
with the child by the hand.
They are crying in the forge,
all the gypsies, shouting, crying.
The air is viewing all, views all.
The air is at the viewing."