Bài số LXIX tập ‘Cien sonetos de amor’

21.11.07

Có lẽ không sống
chính là sống không em
không có dáng em đi,
cắt ngang nắng trưa oi ả
tựa một đóa hoa xanh

Không có em băng qua
sương mù và sỏi đá

Không có ngọn đuốc em cầm trong tay
mà những kẻ khác nào thấy được nó bằng vàng
và có lẽ chẳng ai biết rằng
hoa hồng nở ra từ đấy

Không có em, không có em đến
đột nhiên và hứng khởi,
để anh hiểu cuộc đời anh,
hiểu đóa hồng rực rỡ
hiểu ngọn gió chiều phai

Và anh sống chính vì em sống
anh là anh, cũng bởi em là em
Và vì tình yêu
Em, anh, chúng ta sẽ sống.

Nguồn


 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger