3.9.08
Đài phun nước hát. Những đám mây mềm, trắng
Nằm yên lặng trên bầu trời xanh thẳm
Những người cô độc dạo bước âm thầm
Mỗi buổi tối ngang khu vườn cổ kính.
Phiến đá tổ tiên ngả sang màu của đất
Một đàn chim kiếm những chân trời xa miết
Vị thần nông có đôi mắt chết
Nhìn vào bóng râm, chìm khuất bóng đêm
Trên thân cây già, những chiếc lá đỏ rơi
Lượn vòng bay, xuyên khung cửa ngỏ
Trong căn phòng, ngọn lửa bừng cháy đỏ
Vẽ những bóng hồn ma đáng sợ
Người khách lạ màu trắng bước vào nhà
Con chó chạy cuồng quanh những hành lang đổ nát
Trên tay thiếu nữ, cây đèn vàng rụi tắt
Giữa đêm sâu, tiếng sonata văng vẳng từ đâu.
Music in the Mirabell
A fountain sings. Clouds, white and tender,
Are set in the clear blueness.
Engrossed silent people walk
At evening through the ancient garden.
Ancestral marble has grown grey.
A flight of birds seeks far horizons.
A faun with lifeless eyes stares
Into shadows which glide into darkness.
The leaves fall red from the old tree
And circle in through open windows.
A fiery gleam ignites indoors
And conjures up wan ghosts of fear.
A white stranger steps into the house.
A dog runs wild through ruined passages.
The maid extinguishes a lamp,
At night are heard sonata sounds.