11.2.15
Anh tự hỏi mình bằng tấm lòng thành thật
Mình từng làm gì trước lúc yêu nhau
Bấu víu vào những thú khoái lạc dại khờ
Đắm đuối chốn hang sâu như những kẻ say sưa ngủ?
Và đó từng là tất cả niềm hoan lạc.
Nếu có bao giờ anh nhìn ra cái đẹp
Để khát khao mong có được, đó là giấc mơ em.
Chúng ta nhìn nhau không lo âu ngần ngại
Bởi tình yêu là những gì chúng ta nhìn thấy
Và căn phòng nhỏ bỗng biến thành thế giới.
Hãy mặc những nhà thám hiểm tiếp tục kiếm tìm
Mặc họ vẽ bản đồ cho những miền đất mới
Chúng ta hãy chiếm lấy, để trở thành thế giới
Gương mặt anh trong mắt em, và em ở trong anh.
Rồi những trái tim giản đơn thành thực
Trong mắt nhau tìm được chốn nghỉ ngơi
Có chăng hai bán cầu đẹp như vậy ở trên đời
Phương Bắc không giá lạnh, phương Tây không ảm đạm?
Dẫu những thứ vô thường sẽ chẳng thể vẹn toàn;
Nhưng nếu tình yêu của hai ta thành một,
Nếu ta yêu nhau bằng tình yêu như hệt
Sẽ chẳng có gì thiếu hụt; và cũng chẳng gì mất được.
***
The good-morrow
I wonder, by my troth, what thou and I
Did, till we loved? were we not weaned till then,
But sucked on country pleasures, childishly?
Or snorted we in the seven sleepers' den?
'Twas so; but this, all pleasures fancies be.
If ever any beauty I did see,
Which I desired, and got, 'twas but a dream of thee.
And now good morrow to our waking souls,
Which watch not one another out of fear;
For love all love of other sights controls,
And makes one little room an everywhere.
Let sea discovers to new worlds have gone,
Let maps to others, worlds on worlds have shown:
Let us possess one world; each hath one, and is one.
My face in thine eye, thine in mine appears,
And true plain hearts do in the faces rest;
Where can we find two better hemishperes,
Without sharp North, without declining West?
Whatever dies was not mixed equally;
If our two loves be one, or thou and I
Love so alike that none do slacken, none can die.