19.3.12
Nỗi cô đơn như cơn mưa
bay vào đêm từ đại dương vời vợi.
Đến từ những bình nguyên xa xôi,
dâng lên bầu trời, chốn cổ xưa ẩn trú
rồi từ trên cao, ập vào thành phố.
Nỗi cô đơn đổ xuống
đến với chúng ta vào những giờ bối rối
khi đường phố ngoảnh mặt đón ban mai
khi những cơ thể người buồn bã
mệt mỏi rời xa
không tìm thấy điều gì hết cả.
Khi những con người chán ghét nhau
ở bên nhau trên giường.
Đó là lúc cô đơn trào tới
đón những dòng sông cuồn cuộn tới biển khơi...
Loneliness
Being apart and lonely is like rain.
It climbs toward evening from the ocean plains;
from flat places, rolling and remote, it climbs
to heaven, which is its old abode.
And only when leaving heaven drops upon the city.
It rains down on us in those twittering
hours when the streets turn their faces to the dawn,
and when two bodies who have found nothing,
dissapointed and depressed, roll over;
and when two people who despise eachother
have to sleep together in one bed-
that is when loneliness receives the rivers...
Rainer Maria Rilke
Translated by Robert Bly
Bản dịch của Thái Linh:
http://liliapl.blogspot.com/2012/03/noi-co-on-rainer-maria-rilke.html