Tôi lắng nghe Istanbul

6.6.08

Orhan Veli Kanık (1914-1950) nhà thơ Thổ Nhĩ Kỳ hiện đại, chủ soái phong trào thơ hiện đại của Thổ Nhĩ Kỳ với cái tên Phong trào Garip. Ông mất năm 36 tuổi vì xuất huyết não sau khi ngã xuống một cái hố trên đường trong khi say rượu.

Tôi lắng nghe Istanbul


Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm ;
Đầu tiên có một làn gió nhẹ
Và những chiếc lá trên cây
Khe khẽ rung lay;
Ngoài kia, chốn xa xa,
Tiếng chuông của người chở nước rung lên không nghỉ;
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Và bất chợt, những con chim bay
Những đàn chim, ở trên cao, kêu la
Trong lúc những chiếc lưới được quăng trên bãi cá
Và đôi chân người đàn bà vỗ trên mặt nước
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm.

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm
Cung Bazaar lặng lẽ thanh bình
Tiếng ồn ào ở giữa khu chợ
Sàn nhà nguyện đầy ắp những chú bồ câu,
Và tiếng búa rền vang trên bến cảng
Làn gió xuân đưa mùi mồ hôi đến;
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Tôi vẫn choáng váng sau trận rượu vừa qua
Tòa nhà ven biển với nhà thuyền tối đen ngủ yên
Trong tiếng ồn ào, trễ nải của gió phương nam
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Cô gái xinh xắn bước trên vỉa hè
Câu chửi rủa, bài hát, những lời xấc xược;
Có gì đó từ tay cô rơi xuống đất.
Tôi đoán đấy là bông hồng.

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Một con chim vỗ cánh bay quanh chiếc váy của em;
Tôi biết đôi mày em lấm tấm mồ hôi
Và đôi môi em dịu ướt.
Mặt trăng bạc vươn trên những cây thông;
Tôi có thể cảm thấy tất cả trong nhịp đập trái tim em.
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm.


I AM LISTENING TO ISTANBUL


I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
At first there blows a gentle breeze
And the leaves on the trees
Softly flutter or sway;
Out there, far away,
The bells of water carriers incessantly ring;
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
Then suddenly birds fly by,
Flocks of birds, high up, in a hue and cry
While nets are drawn in the fishing grounds
And a woman's feet begin to dabble in the water.
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.
The Grand Bazaar is serene and cool,
A hubbub at the hub of the market,
Mosque yards are brimful of pigeons,
At the docks while hammers bang and clang
Spring winds bear the smell of sweat;
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
Still giddy since bygone bacchanals,
A seaside mansion with dingy boathouses is fast asleep,
Amid the din and drone of southern winds, reposed,
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.
Now a dainty girl walks by on the sidewalk:
Cusswords, tunes and songs, malapert remarks;
Something falls on the ground out of her hand,
It's a rose I guess.
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
A bird flutters round your skirt;
I know your brow is moist with sweat
And your lips are wet.
A silver moon rises beyond the pine trees:
I can sense it all in your heart's throbbing.
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger