Đôi tay em

19.6.08

Khi đôi tay em bay đến tay anh
em yêu, chúng mang lại gì cho anh trong giây lát?
Sao chúng dừng lại
ở đôi môi anh, bất chợt,
sao anh biết chúng,
như đã có lần,
anh chạm vào chúng,
như thể, trước khi tồn tại,
chúng đã đến
chạm vào trán anh, hông anh?

Mềm mại đôi tay em
bay qua thời gian,
trên biển và trên khói,
bay trên Mùa Xuân,
Và khi em đặt
tay em trên ngực anh
anh biết tới đôi cánh
chim bồ câu vàng óng,
anh biết tới đất sét,
và màu của lúa mạch.

Những năm tháng đời anh
trôi qua trong tìm kiếm,
anh leo những bậc thang,
vượt những mỏm đá,
những đoàn tàu xô anh về phía trước
những miền nước vẫy gọi anh
trên bề mặt những quả nho
dường như anh chạm vào em.
Và như thể đột nhiên,
rừng cây chạm vào em,
cây hạnh nhân nhắc đến
sự mềm mại thầm kín của em,
cho tới khi đôi tay em
khép lại trên ngực anh,
như đôi cánh
kết thúc chuyến bay của mình



Your hands

From: ‘Versos del capitán’

When your hands leap
towards mine, love,
what do they bring me in flight?
Why did they stop
at my lips, so suddenly,
why do I know them,
as if once before,
I have touched them,
as if, before being,
they travelled
my forehead, my waist?

Their smoothness came
winging through time,
over the sea and the smoke,
over the Spring,
and when you laid
your hands on my chest
I knew those wings
of the gold doves,
I knew that clay,
and that colour of grain.

The years of my life
have been roadways of searching,
a climbing of stairs,
a crossing of reefs.
Trains hurled me onwards
waters recalled me,
on the surface of grapes
it seemed that I touched you.
Wood, of a sudden,
made contact with you,
the almond-tree summoned
your hidden smoothness,
until both your hands
closed on my chest,
like a pair of wings
ending their flight.

Sonnet LXXIX


Hãy buộc tim em vào tim anh trong đêm,
hai chúng ta sẽ đánh bại bóng tối
như đôi trống vang lên trong rừng rậm
xuyên qua những tường lá ẩm ướt

Đêm băng qua: giấc mơ đen mực
cắt đứt sợi dây của những vòng sáng trên mặt đất
với sự chính xác của đoàn tàu lao nhanh,
không ngừng giật theo những viên đá lạnh và bóng tối

Em yêu của anh, hãy dịu dàng buộc chặt anh
vào cuộc sống đang đập trên ngực em
bằng đôi cánh của thiên nga chìm dưới nước,

Và rồi giấc mơ của đôi ta
sẽ trả lời câu hỏi của những vì sao
bằng một chiếc chìa khóa, một cánh cửa
đóng lại trước bóng tối.


Sonnet LXXIX

From: ‘Cien sonetos de amor’

Tie your heart at night to mine, love,

and both will defeat the darkness
like twin drums beating in the forest
against the heavy wall of wet leaves.

Night crossing: black coal of dream
that cuts the thread of earthly orbs
with the punctuality of a headlong train
that pulls cold stone and shadow endlessly.

Love, because of it, tie me to a purer movement,
to the grip on life that beats in your breast,
with the wings of a submerged swan,

So that our dream might reply
to the sky’s questioning stars
with one key, one door closed to shadow.

Tôi lắng nghe Istanbul

6.6.08

Orhan Veli Kanık (1914-1950) nhà thơ Thổ Nhĩ Kỳ hiện đại, chủ soái phong trào thơ hiện đại của Thổ Nhĩ Kỳ với cái tên Phong trào Garip. Ông mất năm 36 tuổi vì xuất huyết não sau khi ngã xuống một cái hố trên đường trong khi say rượu.

Tôi lắng nghe Istanbul


Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm ;
Đầu tiên có một làn gió nhẹ
Và những chiếc lá trên cây
Khe khẽ rung lay;
Ngoài kia, chốn xa xa,
Tiếng chuông của người chở nước rung lên không nghỉ;
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Và bất chợt, những con chim bay
Những đàn chim, ở trên cao, kêu la
Trong lúc những chiếc lưới được quăng trên bãi cá
Và đôi chân người đàn bà vỗ trên mặt nước
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm.

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm
Cung Bazaar lặng lẽ thanh bình
Tiếng ồn ào ở giữa khu chợ
Sàn nhà nguyện đầy ắp những chú bồ câu,
Và tiếng búa rền vang trên bến cảng
Làn gió xuân đưa mùi mồ hôi đến;
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Tôi vẫn choáng váng sau trận rượu vừa qua
Tòa nhà ven biển với nhà thuyền tối đen ngủ yên
Trong tiếng ồn ào, trễ nải của gió phương nam
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Cô gái xinh xắn bước trên vỉa hè
Câu chửi rủa, bài hát, những lời xấc xược;
Có gì đó từ tay cô rơi xuống đất.
Tôi đoán đấy là bông hồng.

Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm;
Một con chim vỗ cánh bay quanh chiếc váy của em;
Tôi biết đôi mày em lấm tấm mồ hôi
Và đôi môi em dịu ướt.
Mặt trăng bạc vươn trên những cây thông;
Tôi có thể cảm thấy tất cả trong nhịp đập trái tim em.
Tôi lắng nghe Istanbul, chăm chú, mắt tôi nhắm.


I AM LISTENING TO ISTANBUL


I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
At first there blows a gentle breeze
And the leaves on the trees
Softly flutter or sway;
Out there, far away,
The bells of water carriers incessantly ring;
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
Then suddenly birds fly by,
Flocks of birds, high up, in a hue and cry
While nets are drawn in the fishing grounds
And a woman's feet begin to dabble in the water.
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.
The Grand Bazaar is serene and cool,
A hubbub at the hub of the market,
Mosque yards are brimful of pigeons,
At the docks while hammers bang and clang
Spring winds bear the smell of sweat;
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
Still giddy since bygone bacchanals,
A seaside mansion with dingy boathouses is fast asleep,
Amid the din and drone of southern winds, reposed,
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.
Now a dainty girl walks by on the sidewalk:
Cusswords, tunes and songs, malapert remarks;
Something falls on the ground out of her hand,
It's a rose I guess.
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed;
A bird flutters round your skirt;
I know your brow is moist with sweat
And your lips are wet.
A silver moon rises beyond the pine trees:
I can sense it all in your heart's throbbing.
I am listening to Istanbul, intent, my eyes closed.

Bài hát cái đuôi


Chúng ta không thể đi cùng nhau, con đường ta khác biệt
Anh là mèo của đồ tể, tôi mèo đường phố
Thức ăn của anh ở trong chậu thiếc
Của tôi trong miệng sư tử
Anh mơ mộng tình yêu, tôi mơ tới khúc xương.

Nhưng cuộc sống anh cũng chẳng dễ gì
Khi mỗi ngày qua, anh phải liếm bàn tay ông chủ



TAIL SONG

We can't come together, our ways are different
You're a butcher's cat, I'm an alley cat
Your food comes in a tin bowl
Mine is in the lion's mouth
You dream of love, I of a bone

But your way isn't easy either, brother
It's no easy job
To lick the man's hand every damn day


Tự do


Chúng ta sống tự do
Không khí tự do cho bạn, và cả những đám mây
Các thung lũng và đồi núi đều tự do của bạn
Mưa và bùn tự do
Những thứ bên ngoài xe hơi
Lối vào rạp chiếu bóng
Và cửa sổ quầy hàng
Đều tự do cho bạn
Bánh mỳ và phó mát đều mất tiền
Nhưng nước bẩn thì tự do sử dụng
Tự do có thể khiến đầu anh rơi mất
Nhưng nhà tù thì anh cứ tự do đến
Chúng ta sống tự do


FREE

We live free
Air is free, clouds are free
Valleys and hills are free
Rain and mud are free
The outside of cars
The entrances of cinemas
And the shop windows are free
Bread and cheese cost money
But stale water is free
Freedom can cost your head
But prison is free
We live free

Một bài tình ca

1.6.08

Anh sẽ nói với em điều gì
Khi chúng ta gặp lại?
Nhưng-
Anh nằm đây và nghĩ tới em

Vết nhơ của tình yêu
Nằm bên trên thế giới.
Sắc vàng, vàng, vàng
Ăn trên những lá cây
Lốm đốm màu nghệ
Những cành cây sắc nhọn
Nặng nề
Gối mình
Trên bầu trời đỏ tía dịu mềm

Không còn ánh sáng
Chỉ vết nhơ mật ong đặc sánh
Rớt trên những chiếc lá
Trên những thân cành
Làm hỏng sắc màu
Của cả thế giới.

Anh chỉ có một mình
Gánh nặng tình yêu
Khiến anh nổi bập bềnh
Tới khi đầu anh
Chạm phải bầu trời.

Hãy nhìn anh!
Tóc anh chảy xuống cùng với mật hoa
Những con chim sáo mang nó
Trên đôi cánh đen.

Hãy nhìn, rốt cục
Đôi cánh tay, bàn tay anh
Đang nằm yên.

Làm sao anh có thể nói
Nếu anh sẽ còn yêu em lần nữa
Như lúc này đây?


A Love Song

What have I to say to you
When we shall meet?
Yet—
I lie here thinking of you.
The stain of love
Is upon the world.
Yellow, yellow, yellow,
It eats into the leaves,
Smears with saffron
The horned branches that lean
Heavily
Against a smooth purple sky.
There is no light—
Only a honey-thick stain
That drips from leaf to leaf
And limb to limb
Spoiling the colours
Of the whole world.
I am alone.
The weight of love
Has buoyed me up
Till my head
Knocks against the sky.

See me!
My hair is dripping with nectar—
Starlings carry it
On their black wings.
See, at last
My arms and my hands
Are lying idle.
How can I tell
If I shall ever love you again
As I do now?

Tình ca

Quét nhà sạch
Treo rèm mới
Trên cửa sổ
Mặc áo mới
Và đến với anh!

Cây đu đang rắc
Những chiếc lá nhỏ
Thơm tho
Từ bầu trời trắng!

Kẻ nào sẽ nghe thấy chúng ta
Trong những khoảnh khắc tới?
Hãy đế hắn nói
Có mùi thơm nở bừng
Trên những cành cây đen.


Love Song

Sweep the house clean,
hang fresh curtains
in the windows
put on a new dress
and come with me!
The elm is scattering
its little leaves
of sweet smells
from a white sky!

Who shall hear of us
in the time to come?
Let him say there was
a burst of fragrance
from black branches.

Chỉ là để nói

Tôi đã ăn
Những quả mận
Để ở trong
Khay đá

Thứ mà
Có lẽ em
Để dành
Cho bữa sáng

Tha thứ cho tôi
Chúng thật ngon
Rất ngọt
Và rất lạnh

This Is Just To Say

I have eaten
the plums
that were in
the icebox
and which
you were probably
saving
for breakfast
Forgive me
they were delicious
so sweet
and so cold

Xe cút kít đỏ

nhiều thứ phụ thuộc
vào

xe cút kít
màu đỏ

lấp lánh nước
mưa

cạnh những con gà
màu trắng.



The Red Wheelbarrow

so much depends
upon

a red wheel
barrow

glazed with rain
water

beside the white
chickens.

Hành động

Có những bông hồng, trong mưa
Đừng cắt chúng, tôi cầu xin
Chúng sẽ không sống lâu, nàng nói.
Nhưng chúng thật đẹp
ở nơi chúng ở.
Chúng ta cũng từng đẹp, nàng nói,
Và cắt chúng, rồi trao chúng cho tôi
Trong tay tôi.


The Act

There were the roses, in the rain.
Don't cut them, I pleaded.
They won't last, she said.
But they're so beautiful
where they are.
Agh, we were all beautiful once, she said,
and cut them and gave them to me
in my hand.

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger