Bạn đường xa

7.12.09

có những lúc từ những khoảnh khắc giao ngày
tôi có thể nghe những tiếng chim của xứ sở khác
không phải cả bài mà chỉ một khúc ca ngắn
trong tiếng nhạc đôi khi vọng đến tai tôi
tôi dường như đã quên mất
hầu hết ngày hôm đấy
không đọng lại những gì để tôi nhớ
nhưng nhất định đôi mắt tôi lúc đó
biết rằng đó là hiện tại trong khi tôi nghĩ tới
một nơi nào khác mà không nhận ra
tiếng chim hót lúc đó vẫn ngân lên
cho dù tôi nhận thấy hay không
giờ đây tất cả lặng im
trong lúc tôi lắng nghe
và tiếng hót rời bỏ ngày
bay đi trước khi
nó lại có thể được nghe
ở một nơi nào phía trước
khi tôi đã quên mất


Far Company
By W. S. Merwin


At times now from some margin of the day
I can hear birds of another country
not the whole song but a brief phrase of it
out of a music that I may have heard
once in a moment I appear to have
forgotten for the most part that full day
no sight of which I can remember now
though it must have been where my eyes were then
that knew it as the present while I thought
of somewhere else without noticing that
singing when it was there and still went on
whether or not I noticed now it falls
silent when I listen and leaves the day
and flies before it to be heard again
somewhere ahead when I have forgotten

Nhớ



Có những sợi âm thanh cũ kỹ
cứ ngân lên
những câu thơ của Shakespeare
hay điệp khúc Mozard
chiếc gậy mỏng manh của ánh rạng đông
nối liền đêm tối
những con chim di trú bay qua
chót vót trong đêm
cách xa những bầy chim cổ xưa
cách xa thế giới
cách xa nhạc cụ


REMEMBERING

There are threads of old sound heard over and over
phrases of Shakespeare
or Mozart the slender

wands of the auroras
playing out from them

into dark time
the passing of a few

migrants high in the night
far from the ancient flocks

far from the rest of the words
far from the instruments


W.S. Merwin

Ánh sáng vang vọng

lúc bắt đầu biết đọc tôi tưởng tượng
những chiếc cầu có gì đó gắn với lũ chim
và với cái gì giống như là chuồng
nhưng tôi biết chúng không phải chuồng
chắc hẳn đó là mùa thu
với ánh sáng mờ mờ hắt lên từ những đường dây xe điện
và ánh lửa màu cam cháy sáng trong những bức tranh
còn bây giờ đang là mùa thu
những ngày trong ở một nơi gần với biển
ngọn gió nhỏ đánh hơi trên đám cỏ khô
mới ngày hôm qua cỏ vẫn còn xanh
bông ngô rỗng đứng run rẩy
và đám hoa dại bao phủ trên cánh đồng bỏ hoang
khắp xung quanh là những sắc màu
tôi ngắm nhìn
tất cả đều mang sắc đỏ
ngay cả những con suối rộng cũng mang trong mình sắc đỏ
đang là mùa di trú của chim
chúng bay suốt đêm
cảm thấy mặt đất đương chuyển mình dưới chân
và tôi thức dậy trong thành phố
lắng nghe tiếng lũ chim choi choi gọi bầy
thỉnh thoảng vang lên trước khi tôi ngủ
ở nơi xa kia phía dưới dòng sông
chúng tụ thành đàn cất tiếng hót vang tới biển
những chiếc cầu dài nhất dang rộng đôi cánh mỏng của chúng


ECHOING LIGHT

When I was beginning to read I imagined
that bridges had something to do with birds
and with what seemed to be cages but I knew
that they were not cages it must have been autumn
with the dusty light flashing from the streetcar wires
and those orange places on fire in the pictures
and now indeed it is autumn the clear
days not far from the sea with a small wind nosing
over dry grass that yesterday was green
the empty corn standing trembling and a down
of ghost flowers veiling the ignored fields
and everywhere the colors I cannot take
my eyes from all of them red even the wide streams
red it is the season of migrants
flying at night feeling the turning earth
beneath them and I woke in the city hearing
the call notes of the plover then again and
again before I slept and here far downriver
flocking together echoing close to the shore
the longest bridges have opened their slender wings

W.S. Merwin

Chuyến du hành của mưa

Tôi thức dậy trong bóng tối và nhớ
sáng nay tôi sẽ phải đi
chuyến hành trình chỉ riêng mình
tôi nằm nghe giờ khắc đen
trước lúc bình minh và em
đang ngủ cạnh tôi
trong khi quanh chúng ta những hàng cây đầy ắp đêm
tựa mình im lìm trong giấc mộng
nâng hai ta khi chúng mình đang ngủ
tôi tỉnh dậy và nghe thấy
những giọt mưa rơi từng hạt
chạm vào những chiếc lá vô hình
tôi không biết chúng bắt đầu lúc nào
nhưng đột nhiên không còn tiếng động nào
chỉ có tiếng mưa
và con suối dưới chân chúng ta chợt gầm lên
lao mình vào đêm


Rain Travel
By W.S. Merwin (1927- )


I wake in the dark and remember
it is the morning when I must start
by myself on the journey
I lie listening to the black hour
before dawn and you are
still asleep beside me while
around us the trees full of night lean
hushed in their dream that bears
us up asleep and awake then I hear
drops falling one by one into
the sightless leaves and I
do not know when they began but
all at once there is no sound but rain
and the stream below us roaring
away into the rushing darkness

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger