Nàng bước đi xinh đẹp

26.2.08

http://cache.eb.com/eb/image?id=61773&rendTypeId=4


1
.

Nàng bước đi xinh đẹp
Như trời đêm nhiều sao sáng, không mây
Tất thảy những gì đẹp nhất trên đời này
Của bóng tối và ánh sáng
Đều ở lại nơi đây,
Trong dáng hình nàng, trong đôi mắt nàng
Chúng làm ngọt cho đêm tối dịu dàng
Bằng những gì ánh sáng ban ngày từ chối.

2.

Bớt đi một tia sáng, thêm vào một nét tối,
Cũng sẽ làm hư hao nét đẹp của em tôi
Trong từng lọn tóc đen tuyền bí ẩn
Hay ánh sáng dịu dàng trên khuôn mặt
Ôi, chốn trú ẩn đáng yêu, tinh khiết-
Nơi những ý nghĩ ngọt ngào, thanh thản tỏ bày

3.

Và trên gò má em, trên đôi mày em
Là nụ cười chiến thắng, là ánh màu lấp lánh,
Mềm mại, an lành mà rực rỡ.
Chúng kể về một tâm hồn thánh thiện
Một tâm trí luôn bình yên cùng mọi vật,
Một trái tim chứa tình yêu trong trẻo, dịu dàng


She Walks in Beauty

1.

She walks in beauty, like the night
Of cloudless climes and starry skies;
And all that's best of dark and bright
Meet in her aspect and her eyes:
Thus mellow'd to that tender light
Which heaven to gaudy day denies.


2.

One shade the more, one ray the less,
Had half impair'd the nameless grace
Which waves in every raven tress,
Or softly lightens o'er her face;
Where thoughts serenely sweet express
How pure, how dear their dwelling place.

3.

And on that cheek, and o'er that brow,
So soft, so calm, yet eloquent,
The smiles that win, the tints that glow,
But tell of days in goodness spent,
A mind at peace with all below,
A heart whose love is innocent!

Lord Byron

Một giấc mơ

18.2.08

Hai bài thơ khác về Mơ của Edgar Poe. Hai bài này, cùng với bài Giấc mơ trong giấc mơ của Poe thể hiện tâm lý của người trầm cảm, không muốn sống cuộc sống thực, chỉ muốn đắm chìm vào các giấc mơ, các ảo giác- từ chối Hy vọng và chọn lấy Giấc mơ. Poe là người quá nhạy cảm và rất dễ bị ám ảnh (chắc vì thế nên mới nổi tiếng khi viết truyện kinh dị và viết thơ về chết chóc). Hai bài này khó dịch, nhất là bài “Dreams” cảm giác như của người viết từng xài ma túy hay có những ảo giác bẩm sinh- không biết vào thời Poe thì đã có ma túy chưa, cũng có thể đã có thuốc phiện hoặc coca ở Mỹ?

Poe chết năm 40 tuổi trong một cái chết đầy bí ẩn mà tới giờ người ta vẫn không biết được nguyên nhân.


Một giấc mơ

Trong ảo mộng của một đêm tăm tối
Tôi mơ thấy niềm vui chào vĩnh biệt-
Nhưng giấc mơ tỉnh thức trong ánh sáng cuộc đời
Mới khiến tôi đau đớn rã rời.

Ôi, còn có gì trong ngày chẳng phải mơ thôi
Với một kẻ lữ hành mệt mỏi
Mọi thứ trong đời mà mắt hắn thấy
Đều gợi ra những dĩ vãng cuộc đời

Giấc mơ kỳ diệu- ôi giấc mơ kỳ diệu
Cái khiến cả thế gian đều chau mày bực dọc
Riêng với tôi là tia sáng đáng yêu
Là chỉ dẫn của tinh thần cô độc.

Dù tia sáng đấy, xuyên qua bão bùng đêm tối,
Có run rẩy từ những chốn xa xôi-
Nhưng chẳng có gì sáng trong hơn thế với tôi
Như ánh Sao Mai của đời đời
Chân lý.

A Dream

In visions of the dark night
I have dreamed of joy departed-
But a waking dream of life and light
Hath left me broken-hearted.

Ah! what is not a dream by day
To him whose eyes are cast
On things around him with a ray
Turned back upon the past?

That holy dream- that holy dream,
While all the world were chiding,
Hath cheered me as a lovely beam
A lonely spirit guiding.

What though that light, thro' storm and night,
So trembled from afar-
What could there be more purely bright
In Truth's day-star?

Edgar Poe

Những giấc mơ


Ôi, cuộc đời tuổi trẻ của tôi chỉ là một giấc mơ dài!
Tinh thần tôi ngủ quên
Cho tới khi tia sáng của Vĩnh hằng mang ngày mai lại.
Phải! Một giấc mơ dài của những nỗi đau vô vọng
Vẫn còn tốt hơn hiện thực trơ khấc lạnh lùng.
Với kẻ từ lúc sinh ra đã có một trái tim
Luôn chứa đầy những đam mê hỗn loạn.
Hãy cứ thế đi- giấc mơ ơi, cứ tiếp
Hãy trở thành giấc mơ vĩnh cửu của tôi.
Như những ngày xưa khi tôi còn trẻ dại.

Tôi cần gì Thiên đường vĩnh viễn
Khi tôi đã biết đến ánh mặt trời chói lọi
trong những giấc mơ đầy ánh sáng tuyệt vời
Tôi đã đánh rơi trái tim mình trong những miền tưởng tượng,
nơi đó chính là nơi tôi sống,
và cư dân nơi ấy là những ý nghĩ của riêng tôi.
Tôi còn có thể thấy gì hơn thế nữa trên đời?

Chỉ một lần thôi, một lần duy nhất
Cái giờ khắc hoang dại sẽ mãi ở trong tôi
Có sức mạnh diệu kỳ ám ảnh tôi
ngọn gió lạnh ngắt phủ kín tôi trong đêm
Để lại hình ảnh nó trong hồn tôi, mãi mãi.
Là ánh trăng kiêu kỳ chiếu lên giấc ngủ tôi, vô cùng lạnh lẽo
Hay là những vì sao.
Giấc mơ ấy như ngọn gió đêm
Thôi hãy để nó thổi qua.

Tôi từng hạnh phúc, dù chỉ trong giấc mơ.
Tôi từng hạnh phúc- và tôi yêu điều đó:
Ôi, những giấc mơ!
Tràn ngập những màu sắc sặc sỡ của cuộc đời.
Dù chúng ngắn ngủi, mờ ảo, xa rời hiện thực
Nhưng trong mắt kẻ cuồng điên
Những gì chúng mang lại thật tuyệt vời
Thiên đường và tình yêu- tất cả đều của tôi!
Và những thứ đó
Nhiều hơn tất cả những gì Hy vọng từng biết tới.

Dreams

Oh! that my young life were a lasting dream!
My spirit not awakening, till the beam
Of an Eternity should bring the morrow.
Yes! tho' that long dream were of hopeless sorrow,
'Twere better than the cold reality
Of waking life, to him whose heart must be,
And hath been still, upon the lovely earth,
A chaos of deep passion, from his birth.
But should it be- that dream eternally
Continuing- as dreams have been to me
In my young boyhood- should it thus be given,
'Twere folly still to hope for higher Heaven.
For I have revell'd, when the sun was bright
I' the summer sky, in dreams of living light
And loveliness,- have left my very heart
In climes of my imagining, apart
From mine own home, with beings that have been
Of mine own thought- what more could I have seen?
'Twas once- and only once- and the wild hour
From my remembrance shall not pass- some power
Or spell had bound me- 'twas the chilly wind
Came o'er me in the night, and left behind
Its image on my spirit- or the moon
Shone on my slumbers in her lofty noon
Too coldly- or the stars- howe'er it was
That dream was as that night-wind- let it pass.

I have been happy, tho' in a dream.
I have been happy- and I love the theme:
Dreams! in their vivid coloring of life,
As in that fleeting, shadowy, misty strife
Of semblance with reality, which brings
To the delirious eye, more lovely things
Of Paradise and Love- and all our own
Than young Hope in his sunniest hour hath known.

Edgar Poe

Lửa và băng giá

17.2.08

Ai đó nói thế giới sẽ hủy mình trong lửa
Ai đó nói ngày tận thế sẽ là băng.
Bởi những đam mê tôi từng nếm thử
Tôi chung ý kiến với ngày tận thế lửa vùi
Nhưng nếu thế giới phải tàn lụi hai phen
Tôi nghĩ mình cũng biết đủ căm ghét
Để thấy rằng hủy diệt trong băng
Cũng rất tuyệt
Chẳng kém gì.

Bài thơ của Robert Frost hình dung về ngày thế giới hủy diệt.


Fire and ice

Some say the world will end in fire,
Some say in ice.
From what I’ve tasted of desire
I hold with those who favor fire.
But if it had to perish twice,
I think I know enough of hate
To know that for destruction ice
Is also great
And would suffice.

Robert Frost

Triết lý tình yêu

Những con suối hòa cùng dòng sông
Còn sông kia đắm mình trong biển rộng
Gió trời quyện trong hương thơm ngát
Chẳng có gì trên thế giới lẻ đôi
Theo luật kia định ở cõi trời-
Nhưng sao em không ở bên anh?

Kìa rặng núi hôn lên bầu trời
Và sóng kia vỗ lên nhau mê mải
Bông hoa nhỏ không còn khả ái
Nếu cạnh hoa chẳng có một ai
Có giọt nắng ôm ghì mặt đất
Và ánh trăng hôn mải miết biển xanh
Các nụ hôn có ý nghĩa gì đâu nhỉ
Nếu như em sắt đá, chẳng hôn anh.


Love's philosophy

The fountains mingle with the river
And the rivers with the ocean,
The winds of Heaven mix for ever
With a sweet emotion;
Nothing in the world is single,
All things by a law divine
In one spirit meet and mingle -
Why not I with thine?

See the mountains kiss high Heaven
And the waves clasp one another;
No sister-flower would be forgiven
If it disdained its brother;
And the sunlight clasps the earth,
And the moonbeams kiss the sea -
What are all these kissings worth
If thou kiss not me?

Percy Bysshe Shelley


Bản dịch của Trần Thu Trang

Triết lí tình yêu

Mọi suối nguồn đều hoà với dòng sông
Mọi con sông đều hoà vào biển biếc
Những ngọn gió thiên đường kia vẫn muôn đời tha thiết
Hoà quyện với nhau trong những xúc cảm dịu êm
Chẳng gì trên đời có thể sống tách riêng
Tất cả mọi thứ đều do Chúa trời xếp đặt
Nếu hai tâm hồn đồng điệu có cơ duyên gặp mặt
Sao không cùng chung bước bạn tình ơi?

Hãy nhìn những ngọn núi kia đang hôn tận bầu trời
Hãy nhìn những con song kia đang quấn quýt vào nhau muôn ngả
Hoa dẫu đẹp nhưng ai trên đời có thể miễn xá
Nếu hoa chỉ sống riêng cho một mình hoa thôi
Những ánh dương kia ôm mặt đất muôn đời
Những ánh trăng kia vẫn hôn nồng nàn mặt biển
Nhưng sẽ còn gì là ngọt ngào tha thiết
Nếu môi em chẳng chạm với môi tôi?


Bản dịch của Vi Thị Thắm

Triết lí của tình yêu

Những con suối vẫn đổ về sông
Những con sông hòa cùng biển cả
Khi bầu trời quyện hai cơn gió
Rất ngọt ngào và thật đắm say…
Mọi vật trên đời dù có đổi thay
Vẫn giữ mãi điều thiêng liêng bất diệt
Chung nhịp đập trái tim, chung tâm hồn tha thiết
Thế sao em và anh…?

Em ngước nhìn: núi hôn miết trời xanh
Và con sóng hôn bờ môi sóng khác
Nhưng không thể bao giờ tha thứ được
Một nhành hoa kiêu kì trước bầu bạn yêu thương
Mặt đất này vẫn ôm chặt ánh dương
Bầu trời đêm hôn ngàn sao that thiết
Sẽ chẳng nghĩa gì đâu khi em không được biết
… nụ hôn thầm của anh…


Triết lý tình

Suối tan vào dòng sông
Sông tan vào biển rộng
Gió trời xanh rung động
Lưu luyến hoài trên không;
Bởi luật đời linh hiển
Chẳng có chi lẻ phần
Ai mà không lưu luyến
Chỉ còn em đơn thân?

Núi hôn trời mê mải
Sóng ghì nhau trên dòng;
Mà sao hoa - em - gái
Quên đón nhận tình anh?
Nắng ôm mình trái đất
Trăng hôn biển mặn nồng
Có nghĩa gì em nhỉ?
Nếu em còn cô đơn?

Nhật Chiêu dịch

Tình ca

Nếu em đang chìm, anh sẽ tới cứu em
Cuộn em trong chăn, rót cho em trà nóng
Nếu anh là cảnh sát, anh sẽ bắt giữ em
Nhốt em trong buồng giam khóa chặt.

Nếu em là chim, anh sẽ quăng đĩa nhạc
Chỉ lắng nghe tiếng em, lảnh lót suốt cả đêm
Nếu anh là trung sĩ, em sẽ là tân binh
Luyện tập với anh, cam đoan rằng em thích

Nếu em là người Trung Quốc, anh sẽ học tiếng Hoa,
Anh sẽ đốt hương trầm, và mặc áo kỳ lạ.
Nếu em là tấm gương, anh sẽ nhập hội các quý bà,
Trao em son môi đỏ và thổi lên trên cái mũi.

Nếu em yêu núi lửa, anh sẽ là nham thạch
Sục sôi không nghỉ từ những nguồn kỳ bí.
Và nếu em là vợ anh, anh sẽ thành người tình em
Bởi nhà thờ nghiêm cấm chuyện ly dị.



Love Song

If you were drowning, I'd come to the rescue,
wrap you in my blanket and pour hot tea.
If I were a sheriff, I'd arrest you
and keep you in the cell under lock and key.

If you were a bird, I 'd cut a record
and listen all night long to your high-pitched trill.
If I were a sergeant, you'd be my recruit,
and boy i can assure you you'd love the drill.

If you were Chinese, I'd learn the language,
burn a lot of incense, wear funny clothes.
If you were a mirror, I'd storm the Ladies,
give you my red lipstick and puff your nose.

If you loved volcanoes, I'd be lava
relentlessly erupting from my hidden source.
And if you were my wife, I'd be your lover
because the church is firmly against divorce

Joseph Brodsky

Giấc mơ trong giấc mơ

16.2.08



Edgar Allan Poe (1809-1849)


Hãy để anh hôn lên trán em!
Khi chúng ta từ biệt
Anh sẽ tự thú với em.
Em không nhầm một chút
Khi nói những tháng ngày của anh
Chỉ là một giấc mơ
Nhưng nếu hy vọng cũng bay xa
Trong đêm hay trong ngày
Có hình ảnh hay vô hình vô ảnh
Thì liệu những thứ mất đi có ít hơn không?
Những gì chúng ta thấy trên đời
Chỉ là một giấc mơ trong một giấc mơ

Anh đứng trên bờ biển
Trong tiếng gào đớn đau của sóng
Anh cầm trong tay
Những hạt cát vàng óng ả
Chúng ít ỏi làm sao!
Nhưng những hạt cát đó
lăn mình qua những ngón tay anh
và rơi xuống biển sâu vô tận;
Trong khi anh khóc- anh khóc!
Trời ơi! Chẳng nhẽ tôi không thể giữ chúng
Trong cái siết tay chặt hơn?
Trời ơi! Chẳng nhẽ tôi không thể cứu dù chỉ một hạt cát,
Khỏi con sóng tàn nhẫn vô tình?
Có phải những gì chúng ta thấy trên đời
Chỉ là một giấc mơ trong một giấc mơ?


A Dream Within A Dream

Edgar Allan Poe

Take this kiss upon the brow!
And, in parting from you now,
Thus much let me avow-
You are not wrong, who deem
That my days have been a dream;
Yet if hope has flown away
In a night, or in a day,
In a vision, or in none,
Is it therefore the less gone?
All that we see or seem
Is but a dream within a dream.

I stand amid the roar
Of a surf-tormented shore,
And I hold within my hand
Grains of the golden sand-
How few! yet how they creep
Through my fingers to the deep,
While I weep- while I weep!
O God! can I not grasp
Them with a tighter clasp?
O God! can I not save
One from the pitiless wave?
Is all that we see or seem
But a dream within a dream?


Tựa vào những buổi chiều

15.2.08

Tựa vào những buổi chiều, tôi thả những lưới buồn
Vào mắt em đại dương.

Ở đó, nỗi cô đơn của tôi được kéo dài và bừng cháy
Trong ánh lửa huy hoàng
Cánh tay của nó vươn ra như tay người chết đuối.

Tôi thả những tín hiệu cấp cứu tới mắt em ơ hờ
Đôi mắt có mùi của biển cả hay của bờ biển nơi ngọn hải đăng

Em chỉ giữ lại cho mình bóng tối, cô gái xa xôi của tôi,
Và từ trong em, đôi khi hiện lên bờ biển của những niềm sợ hãi.

Tựa vào những buổi chiều, tôi quăng những lưới buồn
Tới biển cả bị quẫy đạp bởi mắt em đại dương.

Những loài chim ăn đêm mổ vào các vì sao sớm
Khiến chúng lấp lánh như hồn tôi khi tôi yêu em.

Đêm phi nước đại trên con ngựa bóng tối
Vung vẩy những tua màu xanh lam khắp đất đồi


Leaning Into The Afternoons

Pablo Neruda

Leaning into the afternoons I cast my sad nets
towards your oceanic eyes.

There in the highest blaze my solitude lengthens and flames,
its arms turning like a drowning man's.

I send out red signals across your absent eyes
that smell like the sea or the beach by a lighthouse.

You keep only darkness, my distant female,
from your regard sometimes the coast of dread emerges.

Leaning into the afternoons I fling my sad nets
to that sea that is thrashed by your oceanic eyes.

The birds of night peck at the first stars
that flash like my soul when I love you.

The night gallops on its shadowy mare
shedding blue tassels over the land.

em nói có

em nói có
thứ gì, dù sống hay chết,
lại đẹp hơn thân thể em, ở trong những ngón tay anh,
(run rẩy khẽ khàng)?
Nhìn mắt em, anh nói
không có gì
chỉ có hơi thở mùa xuân
mang theo mùi hương của vô thường và vĩnh cửu.
….đến qua khung cửa sổ, lay động
như bàn tay được chạm bởi bàn tay
(lay động như ngón tay chạm vào ngực thiếu nữ,
chạm nhẹ thôi).

Anh có tin ở vĩnh hằng không, gió nói với mưa
Tôi quá bận với những bông hoa
để tin vào điều đó,
mưa trả lời cho gió.


you said Is

you said Is
there anything which
is dead or alive more beautiful
than my body,to have in your fingers
(trembling ever so little)?
Looking into
your eyes Nothing,i said,except the
air of spring smelling of never and forever.

....and through the lattice which moved as
if a hand is touched by a
hand(which
moved as though
fingers touch a girl's
breast,
lightly)

Do you believe in always,the wind
said to the rain
I am too busy with
my flowers to believe,the rain answered

e.e. cummings

Không đề

Và đây là một bài thơ cũ kỹ, loại thường được viết trước năm 1950 với tựa đề “Không đề”.

Một ngày kia tôi nhặt một viên sỏi
Trên bờ biển Đông, tôi nhét sỏi vào túi
Nhưng viên sỏi nhảy ra ngoài, rít lên.

Khi viên sỏi lăn xuống đất
Nó không tạo ra âm thanh nào.

Nó không biết gì về những cảm xúc mạnh mẽ tôi mong.

Ngoài kia, trên biển có một đàn hải âu
Chuẩn bị mổ và nuốt những lời dễ dãi.


Untitled

Here’s an old-fashioned poem of the kind written before 1950,
usually entitled “Untitled.”

One day I took a pebble from
an East Sea beach and put it in my pocket
but it jumped back out, shrieking.

As it hurtled off into the distance,
it failed to make the slightest sound.

It had no idea of the strong emotions I was longing for.

Out at sea are flocks of seagulls
ready to peck out and swallow facile words.

Ko Un

Ngày đầu năm

Đó là nơi cô đơn nhất đất nước trong ngày lễ đầu năm
Tôi đã ở đây cả mùa đông đằng đẵng
Không có mọi thứ.
Đã một tuần rồi từ lúc chiếc thuyền không còn chạy được.
Đảo Chụja ngày một nhỏ hơn
Tới khi những con mắt buồn cũng không trông thấy được.

Đng lật nhào chiếc cốc anh vừa mới uống
Khi anh ngoài tuổi ba mươi,
Anh có thể kết bạn với chiếc cốc rỗng không.

Hãy nói v
ới tôi, gió: tôi có thể chờ gì ngày đầu năm mới nơi hòn đảo xa xôi?
Sau khi đọc một hồi những điều tẻ ngắt
Dưới ánh sáng cây đèn dầu hiu hắt,
Tôi ậm ự một câu thơ say
Nhưng các nguyên âm cũng chẳng đứng được thành lời,
Không đi xa quá mộ người đàn ông góa bụa.

Vậy thì, gió: đừng để ai sống ở đây ngoài những kẻ sẽ chết nơi này.
Chịu đựng chính là hành trình lớn nhất.
Cho dù những con thuyền bị gió mạnh lật nhào
Tôi cũng vẫn ra đi, dù không áo khoác.

Hãy nói với tôi lần nữa, gió ơi: tôi còn có thể chờ gì trong ngày đầu năm?
Từ những xó tối trong quán trọ, chỉ có những tiếng ho
Nối tiếp nhau bỏ chạy,
Đó là tất cả những gì tôi nghe thấy.
Một ngày kia, chúng sẽ quay trở lại, trở thành tiếng địa phương.

Vậy đấy, những lời chúc mừng năm mới, được chôn sống trong gió lốc cuồng dại của đảo Cheju.



New Year’s Day


This is the loneliest spot in the country on New Year’s Day.
I’ve spent the whole long winter here,
devoid of everything.
It’s been a week already since the boats stopped running.
Chuja Island goes on getting smaller
until sad eyes cannot see it.


So, wind: let none live here but those who will die here.
Endurance is the greatest journey of all.
Even if the boats are completely overwhelmed by the gale,
I’m going to set out, though I’ve got no overcoat.

Tell me again, wind: what more can I hope for on New Year’s Day?
From the guts of a boarding house, coughs flee
one after another, that’s all I can hear.
One day, they’ll return, transformed into the local dialect.
Ah, New Year’s greetings, buried alive by Cheju Island’s wild whirlwinds.

Don’t overturn the glass from which you drank.
Once you’re past thirty,
you can make friends with an empty glass.

Tell me, wind: what can I hope for on New Year’s Day on this remote island?
After some tedious, very tedious reading
by the light of a small oil lamp,
I mutter a single drunken line
but vowels alone can’t make it audible
as far as that widower’s tomb out there.


So, wind: let none live here but those who will die here.
Endurance is the greatest journey of all.
Even if the boats are completely overwhelmed by the gale,
I’m going to set out, though I’ve got no overcoat.

Tell me again, wind: what more can I hope for on New Year’s Day?
From the guts of a boarding house, coughs flee
one after another, that’s all I can hear.
One day, they’ll return, transformed into the local dialect.
Ah, New Year’s greetings, buried alive by Cheju Island’s wild whirlwinds.

Ko Un

Em yêu anh như thế nào? Để cho em đếm

Em yêu anh như thế nào? Để cho em đếm
Em yêu anh tới tận cùng sâu, cao, rộng
Của những gì hồn với tới khi mắt chẳng thể nhìn,
Cho tới tận cùng Tồn tại và lý tưởng Ân trên.
Em yêu anh như những gì cần cho cuộc sống
Trong ánh mặt mặt trời và nến.
Em yêu anh tự do,
Như con người tranh đấu cho Quyền người
Em yêu anh thuần khiết,
Như lời ngợi ca Thượng đế toàn năng.
Em yêu anh với miệt mài cảm xúc
Như trong những nỗi đau xưa
Em yêu anh với một niềm tin
Như niềm tin của thời thơ ấu.
Em yêu anh bằng tình yêu em đã đánh mất với các thánh thần
Em yêu anh trong từng hơi thở
Từng nụ cười, từng giọt nước mắt của cả cuộc đời
Và nếu như em được Chúa chọn,
Em sẽ yêu anh nhiều hơn
Sau này khi em chết.

How do I love thee? Let me count the ways.

How do I love thee? Let me count the ways.
I love thee to the depth and breadth and height
My soul can reach, when feeling out of sight
For the ends of Being and ideal Grace.
I love thee to the level of everyday's
Most quiet need, by sun and candle-light.
I love thee freely, as men strive for Right;
I love thee purely, as they turn from Praise.
I love thee with the passion put to use
In my old griefs, and with my childhood's faith.
I love thee with a love I seemed to lose
With my lost saints,—I love thee with the breath,
Smiles, tears, of all my life!—and, if God choose,
I shall but love thee better after death.

Elizabeth Barrett Browning (1806-1861)


Nếu anh yêu em, hãy yêu không vì gì cả

Nếu anh yêu em, hãy yêu không vì gì cả
Xin hãy chỉ vì tình yêu thôi.
Anh đừng nói “Tôi yêu nàng
Bởi nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu êm
Bởi ý nghĩ của nàng thật giống với tôi
Và tất cả những thứ đó khiến tôi vui”.
Anh yêu ơi, những thứ đó đều có thể đổi thay
Và tình yêu sẽ mất đi khi đấy
Cũng đừng yêu em vì lòng thương, anh nhé
Đừng vì anh muốn lau khô đôi má đau buồn
Được anh chăm sóc, nàng sẽ ít khóc hơn
Và sẽ đánh mất tình yêu của anh khi đấy
Anh chỉ yêu em vì tình yêu thôi, chỉ vậy
Bởi chỉ có tình yêu là vĩnh cửu
Và anh sẽ mãi yêu


If thou must love me, let it be for nought...

If thou must love me, let it be for nought
Except for love's sake only. Do not say
'I love her for her smile---her look---her way
Of speaking gently,---for a trick of thought
That falls in well with mine, and certes brought
A sense of pleasant ease on such a day'---
For these things in themselves, Belovèd, may
Be changed, or change for thee,---and love, so wrought,
May be unwrought so. Neither love me for
Thine own dear pity's wiping my cheeks dry,---
A creature might forget to weep, who bore
Thy comfort long, and lose thy love thereby!
But love me for love's sake, that evermore
Thou mayst love on, through love's eternity.

Elizabeth Barrett Browning (1806-1861)

Tôi biết tại sao chim trong lồng hót

12.2.08

Con chim tự do nhảy múa trên ngọn gió
Thả mình theo dòng nước cho tới tận cuối dòng
Nhúng đôi cánh của nó trong ánh nắng đỏ cam
Ngạo nghễ nhận riêng mình cả bầu trời sâu rộng

Con chim bức bối chôn chân trong lồng hẹp
Có thấy được những gì sau những chấn song?
Đôi cánh ủ rũ, đôi chân trói buộc
Cho nên chim há rộng cổ và hót

Chim trong lồng hót những âm láy sợ hãi
Về những thứ nó không biết, nhưng tràn đầy hy vọng
Tiếng hót của nó vang tới những ngọn đồi xa
Bởi chim trong lồng cất tiếng hót về tự do

Con chim tự do nghĩ tới một làn gió khác
Tới những tiếng gió thì thầm thổi qua những hàng cây
Tới con sâu béo đang chờ đợi nó
Trên thảm cỏ màu vàng nhạt của bình minh
Cả bầu trời kia, chim nhận của riêng mình

Con chim trong lồng đứng trong mồ chôn những giấc mơ
Bóng tối của nó gào lên trong cơn ác mộng
Đôi cánh ủ rũ, đôi chân trói buộc
Cho nên chim há rộng cổ và hót

Chim trong lồng hót những âm láy sợ hãi
Về những gì nó không biết, nhưng tràn đầy hy vọng
Tiếng hót của nó vang tới những ngọn đồi xa
Bởi chim trong lồng cất tiếng hót về tự do.

I Know Why the Caged Bird Sings

A free bird leaps on the back of the wind
and floats downstream till the current ends
and dips his wing in the orange suns rays and dares to claim the sky.

But a bird that stalks down his narrow cage
can seldom see through his bars of rage
his wings are clipped and his feet are tied so he opens his throat to sing.

The caged bird sings with a fearful trill
of things unknown but longed for still
and his tune is heard on the distant hill
for the caged bird sings of freedom.

The free bird thinks of another breeze
and the trade winds soft through the sighing trees
and the fat worms waiting on a dawn-bright lawn and he names the sky his own.

But a caged bird stands on the grave of dreams
his shadow shouts on a nightmare scream
his wings are clipped and his feet are tied so he opens his throat to sing.

The caged bird sings with a fearful trill
of things unknown but longed for still
and his tune is heard on the distant hill
for the caged bird sings of freedom.

Maya Angelou

Nói

11.2.08

Anh là người can đảm, họ bảo tôi.

Không phải.

Can đảm chưa bao giờ là phẩm chất của tôi

Chỉ có điều tôi nghĩ

Thật bất công nếu tự hạ mình như nhiều kẻ khác.

Có những nền móng chẳng được phép lung lay.

Và giọng của tôi không làm gì hơn là

Cười nhạo những dối lừa rỗng tuếch;

Tôi không làm gì hơn là viết, tôi không tố giác ai,

Không tự gạch bỏ những gì tôi nghĩ,

Tôi bảo vệ những người xứng đáng,

Và gọi đúng tên những kẻ bất tài

(làm điều dù sao cũng phải làm).

Và giờ đây họ bảo tôi rằng tôi can đảm.

Con cái chúng ta sẽ phải xấu hổ nhường nào

Khi cuối cùng chúng được báo đáp cho những nỗi khiếp sợ này

Chúng sẽ nhớ về cái thời kỳ lạ

Khi sự chính trực bình thường cũng giống như lòng can đảm



Talk

You're a brave man they tell me.

I'm not.

Courage has never been my quality.

Only I thought it disproportionate

so to degrade myself as others did.

No foundations trembled. My voice

no more than laughed at pompous falsity;

I did no more than write, never denounced,

I left out nothing I had thought about,

defended who deserved it, put a brand

on the untalented, the ersatz writers

(doing what anyhow had to be done).

And now they press to tell me that I'm brave.

How sharply our children will be ashamed

taking at last their vengeance for these horrors

remembering how in so strange a time

common integrity could look like courage.

Yevgeny Yevtushenko

anh mang tim em theo anh

Edward Estlin Cummings


Edward Estlin Cummings (14 tháng 10 năm 1894 - 3 tháng 9 năm 1962), thường viết là e. e. cummings, là một nhà thơ, họa sĩ, nhà soạn kịch, nhà văn người Mỹ. E. E. Cummings là tác giả của hơn 900 bài thơ, nhiều vở kịch, tác phẩm hội họa và một số tiểu thuyết, được coi là một nhà thơ xuất sắc của thế kỷ 20.

Thơ e.e. cummings nói chung là khó dịch.

anh mang tim em theo anh

anh mang trái tim em theo anh (anh đặt nó trong
tim mình) anh chẳng bao giờ rời xa nó (anh đến đâu
chính là em đến đấy, em thân thương,
anh làm gì chính em làm đấy, em yêu dấu)

anh không sợ
số phận (vì em là số phận anh, ngọt ngào) anh không muốn
thế giới (vì em chính là thế giới của anh, xinh đẹp và chân thật)
em chính là những gì vầng trăng muốn nói
và tất cả những bài ca của mặt trời đều hát về em

và đây là điều bí mật nhất mà không ai biết
(nó ở nơi gốc của gốc, nụ của nụ
và bầu trời của bầu trời cho cái cây-cuộc đời; cây vươn
cao hơn những ước vọng của tâm hồn,
xa hơn mọi nơi ẩn náu của tâm trí)
và đó chính là điều kỳ diệu khiến các vì sao ở cách xa nhau

anh mang trái tim em theo (anh đặt nó trong tim mình)


i carry your heart with me

i carry your heart with me(i carry it in
my heart)i am never without it(anywhere
i go you go,my dear; and whatever is done
by only me is your doing,my darling)
i fear
no fate(for you are my fate,my sweet)i want
no world(for beautiful you are my world,my true)
and it's you are whatever a moon has always meant
and whatever a sun will always sing is you

here is the deepest secret nobody knows
(here is the root of the root and the bud of the bud
and the sky of the sky of a tree called life;which grows
higher than the soul can hope or mind can hide)
and this is the wonder that's keeping the stars apart

i carry your heart(i carry it in my heart)

e. e. cummings


Bản dịch của Dạ Thảo Phương

Tôi mang trái tim Người cùng tôi

Tôi mang trái tim Người cùng tôi
Tôi gìn giữ nó trong trái tim mình, người yêu thương
Trái tim luôn cùng với tôi (nên tôi đi nơi đâu
Người cũng cùng nhịp bước, người yêu dấu,
và tôi làm gì, cũng là Người, người thương nhớ)

Tôi không sợ số phận
Vì chính Người là số phận của tôi
Tôi không cần thế giới
Vì chính Người là thế giới của tôi, là Cái Đẹp, là Sự Thật tôi hằng tìm kiếm
Và chính là Người – ý nghĩa của vầng trăng
Và chính là Người – ý nghĩa của bài ca mặt trời
Bí mật thẳm sâu nhất không người biết
Như cội rễ của cội rễ và nụ hoa của nụ hoa
Và bầu trời của bầu trời của cây đời mãi mãi tươi xanh
Cao hơn ước vọng của tâm hồn, sâu hơn nơi tâm trí có thể ẩn náu
Và sự kỳ diệu giữ những vì sao cách xa nhau

Tôi mang trái tim Người cùng tôi
Tôi gìn giữ nó trong trái tim mình, người yêu dấu


ở một nơi nào đó anh chưa từng đến

ở một nơi nào đó anh chưa từng đến, và chẳng thể trải qua

đôi mắt của em có sự tĩnh lặng:

trong dáng hình yếu ớt của em, có những thứ bao bọc lấy anh

hay khiến anh không thể chạm được chúng

bởi vì chúng ở quá gần

ánh nhìn phảng phất của em sẽ hé mở anh

cho dù anh đã khép chặt mình như khép những ngón tay,

em mở từng cánh hoa trong anh như mùa xuân hé mở

(khéo léo, bí hiểm) nụ hồng đầu tiên của nó


và nếu em muốn khép anh lại,

anh và cả cuộc đời anh sẽ đóng lại dịu dàng, ngay tức khắc

như thể khi tâm bông hoa vừa nghĩ đến

những bông tuyết đã phủ kín khắp mọi nơi;

không có gì chúng ta biết tới trên thế gian này

có thể so với sức mạnh từ dáng hình yếu ớt của em:

nó khiến anh nghĩ tới màu sắc các đất nước,

và nó quyết định giữa cái chết và sự vĩnh cửu bằng mỗi hơi thở nhẹ

(anh không biết cái gì ở em đã khép lại

và mở ra; chỉ có một điều anh hiểu

tiếng nói của đôi mắt em sâu thẳm hơn tất thảy những đóa hồng)

và chẳng có ai, kể cả mưa, có đôi tay bé nhỏ đến vậy.


somewhere i have never travelled... (LVII)

somewhere i have never travelled, gladly beyond

any experience, your eyes have their silence:

in your most frail gesture are things which enclose me,

or which i cannot touch because they are too near

your slightest look easily will unclose me

though i have closed myself as fingers,

you open always petal by petal myself as Spring opens

(touching skilfully, mysteriously) her first rose

or if your wish be to close me, i and

my life will shut very beautifully, suddenly,

as when the heart of this flower imagines

the snow carefully everywhere descending;

nothing we are to perceive in this world equals

the power of your intense fragility: whose texture

compels me with the colour of its countries,

rendering death and forever with each breathing

(i do not know what it is about you that closes

and opens; only something in me understands

the voice of your eyes is deeper than all roses)

nobody, not even the rain, has such small hands

E.E.Cummings

không phải điều này sẽ xảy ra; và anh nói

không phải điều này sẽ xảy ra; và anh nói

nếu đôi môi em, mà anh rất yêu, lại chạm vào

đôi môi một người nào khác,

và những ngón tay mạnh mẽ thân thuộc của em bám chặt

tim của gã kia, như từng bám tim anh một lúc gần đây;

nếu trên mặt ai khác, mái tóc dịu dàng em che phủ

trong sự yên lặng mà anh vẫn biết, hay nếu

những câu chữ quằn quại, được thốt quá nhiều,

trở nên vô vọng trước tinh thần ở chốn xa xôi;

nhưng nếu điều đó xảy ra, nếu thực là như thế-

em của trái tim anh, chỉ cần nói với anh vài lời;

anh sẽ đến gặp gã kia, bắt đôi tay của gã,

và nói, hãy nhận lời mừng hạnh phúc của tôi.

Rồi anh sẽ quay đầu, lắng nghe tiếng một con chim

giọng hót kinh khủng đến từ một chốn nào đã mất.


it may not always be so;and i say

it may not always be so;and i say

that if your lips,which i have loved,should touch

another's,and your dear strong fingers clutch

his heart,as mine in time not far away;

if on another's face your sweet hair lay

in such a silence as i know,or such

great writhing words as,uttering overmuch,

stand helplessly before the spirit at bay;

if this should be,i say if this should be-

you of my heart,send me a little word;

that i may go unto him,and take his hands,

saying,Accept all happiness from me.

Then shall i turn my face,and hear one bird

sing terribly afar in the lost lands.

E.E.Cummings

Mùa xuân lặng lẽ

7.2.08

Mùa đông đã qua đi
Và kìa, xuân đang đến
Tôi sẽ tới rặng cây
Nơi những con chim hót

Trong những cành táo gai
Tiếng ca loài chim hét
Và giọng chim cổ đỏ
Vang trong bụi nhựa ruồi.

Đượm mùi hương thơm ngát
Của những cành chồi non
Uốn mình cao trên đầu
Một ngôi nhà xanh lục;

Đượm mùi hương ngọt ngào
Và không gian im ắng
Như thể đang thì thào
“Nơi đây không cạm bẫy

“Nơi đây thật yên bình
Nơi đây chỉ riêng mình
Với dòng suối nước trong
Cùng tảng đá rêu phong

Nơi đây mặt trời chiếu
Dưới những tán lá xanh;
Nơi đây vọng tiếng vang
Từ xa xôi biển cả
Dù biển kia thật xa”


Spring Quiet

Gone were but the Winter,
Come were but the Spring,
I would go to a covert
Where the birds sing.


Where in the whitethom
Singeth a thrush,
And a robin sings
In the holly-bush.

Full of fresh scents
Are the budding boughs
Arching high over
A cool green house:

Full of sweet scents,
And whispering air
Which sayeth softly:
“We spread no snare;

“Here dwell in safety,
Here dwell alone,
With a clear stream
And a mossy stone.

“Here the sun shineth
Most shadily;
Here is heard an echo
Of the far sea,
Though far off it be.”

Christina Rossetti

Một ngày xuân


Một ngày xuân,
một người đàn bà đến nơi vườn tôi cô đơn,
trong dáng yêu kiếu của người Yêu dấu.
Nàng đến, trao mình cho những bài hát của tôi, bay bổng,
Dâng hiến cho giấc mơ tôi, ngọt ngào.

Bất chợt, một cơn sóng trào lên hoang dại,
Phá vỡ những bến bờ của trái tim tôi
Và nhận chìm mọi từ ngữ.

Không có cái tên nào đến với môi tôi,
Nàng đứng dưới gốc cây, quay mình,
Liếc nhìn tôi, buồn rầu, đau đớn.
Và với những bước chân nhanh, nàng đến ngồi bên tôi.

Cầm tay tôi, nàng nói:
“Anh không biết em, em cũng chẳng biết anh-
Sao chúng mình lại có thể thế này?”

Tôi nói:
“Hai ta sẽ xây một cây cầu vĩnh cửu,
Giữa hai con người, hai kẻ chẳng biết nhau,
Bởi niềm khao khát nằm nơi sâu thẳm mọi vật.”

Tiếng gọi trong tim tôi cũng là tiếng gọi của tim nàng
Sợi dây nàng buộc tôi cũng buộc chính bản thân nàng.
Tôi đã tìm nàng ở khắp mọi nơi,
Tôi vẫn thờ phụng nàng, sâu thẳm trong tôi.
Và tại nơi đấy, nàng cũng tìm kiếm tôi.
Vượt những đại dương bao la, nàng đến để mang trái tim tôi ra đi
Nhưng nàng quên đường về, bởi tim nàng cũng bị đánh rơi.
Sự quyến rũ của nàng phản bội nàng,
Nàng chăng lưới, nhưng không biết rằng
Nàng thả lưới hay chính nàng đang mắc lưới


One Day in Spring...

One day in spring, a woman came
In my lonely woods,
In the lovely form of the Beloved.
Came, to give to my songs, melodies,
To give to my dreams, sweetness.
Suddenly a wild wave
Broke over my heart's shores
And drowned all language.
To my lips no name came,
She stood beneath the tree, turned,
Glanced at my face, made sad with pain,
And with quick steps, came and sat by me.
Taking my hands in hers, she said:
'You do not know me, nor I you--
I wonder how this could be?'
I said:
'We two shall build, a bridge for ever
Between two beings, each to the other unknown,
This eager wonder is at the heart of things.'

The cry that is in my heart is also the cry of her heart;
The thread with which she binds me binds her too.
Her have I sought everywhere,
Her have I worshipped within me,
Hidden in that worship she has sought me too.
Crossing the wide oceans, she came to steal my heart.
She forgot to return, having lost her own.
Her own charms play traitor to her,
She spreads her net, knowing not
Whether she will catch or be caught.

Tagore

Ký ức mặt trời

5.2.08

Ký ức mặt trời tàn lụi trong tim
Cỏ úa vàng
Những bông tuyết đầu mùa
Lất phất, lất phất.

Trong những dòng kênh chật hẹp
Mặt nước lạnh cóng chết lặng
Sẽ chẳng bao giờ có điều gì xảy ra nơi đây,
Chẳng bao giờ nữa.

Giữa nền trời in hàng liễu rủ
Như chiếc quạt xác xơ
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu em không phải
Vợ anh.

Ký ức mặt trời tàn lụi trong tim
Cái gì thế nhỉ? Bóng tối chăng?
Có lẽ! Qua đêm nữa, là đến
Mùa đông.

Anna Akhmatova

Và không có ai đón tôi

Và không có ai đón tôi
Mang theo cây đèn lồng.
Ngôi nhà yên lặng
Tôi đi vào
Dưới ánh trăng
Trong nỗi bất an

Dưới ngọn đèn màu xanh
Anh mỉm cười yếu ớt
Thầm thì “Lọ Lem em,
Giọng em sao thật lạ…”

Lửa trong lò đang tắt:
Trễ nải, lách tách
Kìa, có ai đó
Đã lấy chiếc giầy trắng của tôi
Để vào ngăn của họ.

Họ trao tôi ba bông cẩm chướng
Mà chẳng buồn ngước mắt
Ôi, những tín vật quý báu,
Các người giấu chúng ở đâu?

Trái tim tôi cay đắng
Biết rằng chẳng mấy chốc
Chiếc giầy trắng bé nhỏ của tôi
Tất cả sẽ so chân thử.

Anna Akhmatova

Đêm trắng

Em chẳng buồn khóa cửa
Em chẳng buồn thắp nến
Anh biết em quá mệt
Em chỉ muốn ngủ thôi.

Ngoài đồng, trời sập tối
Hoàng hôn đọng lá cây
Còn em, em đang say
Ôi, tiếng anh vọng tới.

Chẳng sao, đời đen tối
Khác gì địa ngục đâu
Nhưng anh sẽ quay lại
Em chắc chắn, vậy thôi.

Anna Akhmatova

Tôi siết chặt tay

Thơ Anna Akhmatova- dịch theo bản tiếng Anh.

Tôi siết chặt tay

Tôi siết chặt tay dưới tấm khăn voan
“Sao hôm nay trông bạn tái nhợt, mất hồn?”
- Vì tôi làm người yêu choáng váng
bởi nỗi xót xa chẳng nói hết bằng lời

Sẽ chẳng bao giờ tôi có thể quên
Anh bước ra, thân hình lảo đảo
Miệng méo xệch, đớn đau, cô độc…

Tôi lao xuống, không vịn lan can
Chạy đuổi theo anh cho tới cổng.
Và kêu lên, tắc nghẹn “Em đùa.
Đừng bỏ em, kẻo em sẽ chết”.
Anh nhìn tôi, mỉm cười, sao buồn thảm,
Và bảo tôi “Đừng đứng đấy, gió to”.


Anna Akhmatova

 
Vũ Hoàng Linh - by Templates para novo blogger